ForeverMissed
Large image
Tributes
June 1
June 1
Thư gửi người đi xa
- Anh Trần Hoài Thư ơi à. – Không nghe tiếng trả lời.
- Anh ấy bây giờ chẳng thèm trả lời ai nữa!
- Anh “không thèm vịn vào thơ để đứng dậy nữa rồi!”
- Thơ hay văn anh cũng quăng đi vì anh bận đi theo chị Yến!
- Đúng. Chẳng còn gì đáng để anh Trần Hoài Thư bấu víu nơi cõi đời này nữa khi chị Yến đã ra đi.
- Chỉ có điều con trai Thoại của anh chị là đáng thương thôi. Vì đúng ngày này tháng trước, chị từ giã hai cha con anh. Nay đến anh, ngày này tháng sau, để lại thằng nhỏ cui cui một mình ở cõi đời.
- Cũng may nó đã có gia đình vợ và con, một vòng luyến ái khác tiếp nối. Để có những bận rộn và ràng buộc khác để Thoại bị sao lãng mà bớt đi nỗi buồn mồ côi cả cha lẫn mẹ trong một thời gian rất ngắn!
- Mong rằng là thế!
Anh Trần Hoài Thư à, những bạn bè xa gần nghĩ về anh về chị Yến và Thoại là thế đấy. Mong anh đã gặp và nắm được tay chị Yến. Hai anh chị dung dăng dung dẻ trên cõi đời nào đó và nhìn xuống trần gian mà cười xòa một tiếng, nha anh.
Em Liên
June 11
June 11
TƯỞNG NHỚ TRẦN HOÀI THƯ
Hùng Bi

TRẦN gian phiêu bạt thời binh lửa
R ong bước ngang đời đã đủ chưa?
Ầ m vang pháo dội chai tay súng
N goái lại chục năm chắc cũng thừa

HOÀI vọng nhớ về nơi quê cũ
O an khuất anh linh chốn ngục tù
À ơi! Võng Mẹ ru tròn giấc
I n tiếng trưa xưa đã biệt mù

THƯ quán người kỳ công tải đạo
H ồn quê hồn chữ khỏi lao đao
Ư ơm mộng phục hồi văn chương cũ
nửa bước…thiên thu đã gọi chào
June 8
June 8
L Ờ I C U Ố I T I Ễ N B I Ệ T T R Ầ N H O À I T H Ư
[ trong sưu tập Trang VHNT Phạm Cao Hoàng ]

H Ẹ N L Ạ I


Rồi thôi khép lại sách trần
Giở từng trang một còn ngân vọng dài
Chiếc én bay ngoài trần ai
Rủ chiều cùng đến phương hoài niệm thư
Không đâu. không phải tạ từ
Chỉ là manh khởi cuộc như lai về
Đến đâu về đâu chẳng nề
Tóc đuôi gà buộc phu thê trọn tình
Ô kìa. hương khói chung chinh
Kỳ nam trú niệm lữ trình ý nhi


)(
h o à n g x u â n s ơ n
2.juin 2024
[ lời cho Thư Yến ]

Photo: nhà văn Trần Hoài Thư par Phạm Cao Hoàng

June 2
June 2
T R Ầ N H O À I T H Ư
M Ộ T C Á C H R A Đ I

Thường thì là ‘Sống gửi thác về’. Nhưng với Kim Mao Trần Hoài Thư thì không phải thế: 'sinh' có thể là ký gửi, nhưng 'tử' không phải là trở về. Mà là đi. Là khởi đầu một cuộc lữ khác. Là ra đi.

Đi đâu?

Tôi ngờ là thám báo Trần Quí Sách đang đi tiền phong thám thính, đang cùng người bạn thiết Nguyễn Ngọc Yến rủ nhau đằng vân khắp sáu cõi trời Đâu Suất, Đao Lợi, sục sạo đi tìm các bí lục, các ‘yến sách’ đầy giòng hư tự.

Trời gọi Trần Hoài Thư đã lâu. Nhưng anh bảo Trời khoan đã. Chờ anh ít lâu. Đã nhiều năm gan phổi anh đã vá chằng vá đụp, lục phủ ngũ tạng đã rã rượi, khí độc không thải ra được, khiến lắm phen hôn mê bất tỉnh. Thế mà anh lại cứ sinh tồn, cứ vẫn tiếp thủ săn sóc cái chùm tóc đuôi gà bồ kết của anh. Gan phổi cũng phải cung kính tuân mệnh. Chờ đó, ta chưa chết được. Thật bái phục cái năng lực lạ thường.

Nay chị đã đi. Hẹn nhau một tháng ở lại lo hậu sự. Xong xuôi rồi thì cái nhục thể này chẳng có lý cớ gì nấn ná thêm nữa. Thế là ra đi. Một cách ra đi hào hùng đầy ngạo nghễ. 

Con người ấy có bao giờ chịu ngồi yên. Lái xe đi đến Cornell ở trên trời thì đã có Ngọc Yến đồng hành. Đã có cái nguồn năng lực phi phàm đang chờ sẵn, thì hẳn là phải hào hứng ra đi.

Chúc anh thượng lộ. Hẹn gặp nhau tuần tới. Thắp cho nhau nén hương.

Tô Thẩm Huy
29/5/2024

Leave a Tribute

Light a Candle
Lay a Flower
Leave a Note